TVTRUYEN
🔒 Nội dung chương này đang bị khóa
Miễn phí chương 1–2. Bạn đang xem chương 5.
Hãy mở liên kết bên dưới để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LK5HlVyng
(Sau khi mở liên kết, quay lại trang này và tải lại nếu cần.)
Dương Dương hưng phấn đến mức dậm chân: 【Ba nói đúng! Chính họ thông đồng gạt ba!】 【Nếu không thì sao chú kia không dám tháo khẩu trang cho ba xem? Rõ ràng là có tật giật mình!】 Tôi nhìn Trần Vĩ – người vì mấy lời vớ vẩn trong đầu đứa trẻ mà đỏ cả mắt – chỉ cảm thấy nực cười. “Anh tưởng anh là ai? Người ta đã không kiện anh tội đánh người là tốt lắm rồi, vậy mà còn đòi người ta tháo khẩu trang cho anh xem mặt à? Tưởng mình to mặt lắm chắc?” “Tôi thấy anh với con trai anh y chang nhau, đầu óc đều có vấn đề!” Dương Dương như bị giẫm trúng đuôi, lập tức nhảy dựng lên như mèo xù lông: 【Tôi không có bệnh! Tôi không đi bác sĩ đâu! Bà mới có bệnh ấy!】 【Ba ơi! Ba lại sắp bị mụ đàn bà độc ác này lừa rồi!】 “Rầm!” Trần Vĩ đá bay chiếc mũ bảo hiểm dưới đất, gào lên: “Con trai tôi không biết nói dối!” “Tháo khẩu trang ra! Để tôi nhìn một cái! Không thì chuyện này chưa xong đâu!” Anh ta rõ ràng là một doanh nhân thông minh ngoài xã hội, nhưng cứ hễ dính tới con trai là đầu óc lại mù quáng như kẻ mất trí. Kiếp trước là vậy, kiếp này vẫn chẳng thay đổi. “Được thôi.” Tôi bước lên một bước, nhìn thẳng vào mắt anh ta: “Chúng ta ly hôn đi. Dù tôi có nói gì, anh cũng chẳng tin tôi.” Trần Vĩ tròn mắt, …
0 bình luận