TVTRUYEN
🔒 Nội dung chương này đang bị khóa
Miễn phí chương 1–2. Bạn đang xem chương 4.
Hãy mở liên kết bên dưới để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LK5HlVyng
(Sau khi mở liên kết, quay lại trang này và tải lại nếu cần.)
Lại có người hét lên với cậu giao hàng: “Còn đứng đực ra đấy làm gì? Chạy đi chứ còn gì nữa!” Trần Vĩ cao gần mét chín, thân hình vạm vỡ như một toà tháp thép. Càng khiến cậu giao hàng đứng trước mặt trông nhỏ bé, yếu ớt hơn hẳn. Cậu ta chắc bị dọa sợ đến mức đơ người, đứng im như tượng, liền bị Trần Vĩ tóm cổ áo lôi lại. Tới khi định thần lại, cậu mới bắt đầu vùng vẫy, cố gắng đẩy ra, nhưng chỉ là vô ích, hai tay đập vào tay Trần Vĩ không khác gì muỗi đậu, miệng phát ra những tiếng “hự hự” không rõ ràng. Tôi giật mình hoảng hốt, vội ôm bụng định xông lên ngăn cản, nhưng lập tức bị các bác gái bao vây: “Tiểu Thẩm, lúc này mà xông vào chẳng phải thêm dầu vào lửa à?” “Phải đấy, giờ lo mà nghĩ xem lát nữa rốt cuộc chọn ai thì tốt hơn đi!” Trần Vĩ lúc này như tìm lại được chút cảm giác “chiếm thế thượng phong”, liếc nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ: “Trần Giai Di, cô chọn cái loại này làm nhân tình? Mù mắt rồi hả?” “Choang!” Chiếc mũ bảo hiểm màu vàng chanh rơi xuống đất, phát ra một tiếng động lớn. Giây tiếp theo, mọi người đều sững lại. Dưới lớp mũ là một gương mặt thanh tú, đầy hoảng loạn. Trần Vĩ giật mình như bị điện giật, bàn tay đang nắm cổ áo đối phương lập tức thả lỏng: “Cậu… …
0 bình luận