🔒 Nội dung chương này đang bị khóa
Miễn phí chương 1–2. Bạn đang xem chương 4.
Hãy mở liên kết bên dưới để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LK5HlVyng(Sau khi mở liên kết, quay lại trang này và tải lại nếu cần.)
“Anh nghỉ việc, cãi nhau với gia đình, bọn họ đều cho rằng anh điên rồi.”
“Anh chỉ muốn tìm được em.”
“Anh chỉ muốn hỏi em một câu.”
“Đêm hôm đó, đối với anh… em có từng rung động dù chỉ một chút không?”
Nước mắt tôi không chịu nghe lời, rơi xuống.
Tôi không biết.
Thật sự không biết.
Đêm đó tôi quá hỗn loạn, quá tuyệt vọng.
Sự xuất hiện của Thẩm Từ, giống như một cọng rơm cứu mạng.
Hơi ấm trên người anh, khí chất trầm ổn của anh, đều khiến tôi cảm thấy an tâm chưa từng có.
Khoảnh khắc sa ngã ấy, rốt cuộc là vì tuyệt vọng, hay là vì… anh.
Chính tôi cũng không phân biệt nổi.
“Em không biết…”
Tôi vừa khóc vừa lắc đầu, “Em không biết…”
Anh đứng dậy, bước tới trước mặt tôi, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi.
Động tác của anh rất dịu dàng, như đang nâng niu một món bảo vật.
“Không sao cả.”
Anh khẽ nói.
“Không biết cũng không sao.”
“Chúng ta còn rất nhiều thời gian.”
“Em có thể từ từ nghĩ.”
“Trước khi anh có được câu trả lời, anh sẽ không ép em nữa.”
Anh ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt kiên định.
“Lâm Chu, anh sẽ không để em chạy trốn thêm lần nào nữa.”
5
Thẩm Từ nói được làm được.
Anh thật sự không ép tôi thêm nữa.
Nhưng anh dùng một cách khác, lặng lẽ thấm vào cuộc sống của t…