🔒 Nội dung chương này đang bị khóa
Miễn phí chương 1–2. Bạn đang xem chương 6.
Hãy mở liên kết bên dưới để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LK5HlVyng(Sau khi mở liên kết, quay lại trang này và tải lại nếu cần.)
Ngoại truyện:
Khi ta đã về già, Lý Linh đưa ta cùng các phi tần đi xuống Giang Nam.
Tào ma ma đã mất từ lâu, còn Tiểu Hồng đã trở thành quản sự bên cạnh ta. Hôm ấy, ta và Tiểu Hồng ngồi bên bờ sông ngắm hoàng hôn buông xuống. Bất chợt, ta thấy một người quen cũ đứng ở đằng xa.
Nàng có vẻ do dự khi tiến lại gần, nhưng các thị vệ sau lưng ta ngăn nàng lại. Ta khoát tay ra hiệu, chỉ thấy nàng lảo đảo bước đến, không còn dáng vẻ thanh xuân ngày xưa.
Nàng ngồi xuống bên cạnh ta:
“Vệ Vô Kỵ đã qua đời rồi.”
Ta gật đầu:
“Ta biết rồi.”
Tôn Diệu Vân bỗng cười tự giễu:
“Những năm qua, ngươi không hề đẩy chúng ta đến đường cùng, rốt cuộc là vì sao?”
Ta nhìn thẳng vào mắt nàng:
“Vì các ngươi không ảnh hưởng gì đến ta. Ta chưa bao giờ coi các ngươi là kẻ thù, mà chỉ là chiếc thang để ta bước qua.”
Nàng sững người.
“Tất cả những điều này đều nằm trong toan tính của ngươi sao?”
“Ngươi có được tình yêu của mình, còn ta có được mọi thứ ta mong muốn. Tôn Diệu Vân, ta không đẩy các ngươi vào đường chết vì mỗi ngày sống của các ngươi đều có người báo lại cho ta biết.”
Khi Lý Linh đến đón ta, Tôn Diệu Vân nhìn theo với vẻ hoang mang:
“Nó trông rất giống phụ thân nó.”
Ta siết tay nàng:
“Chân tình t…