🔒 Nội dung chương này đang bị khóa
Miễn phí chương 1–2. Bạn đang xem chương 5.
Hãy mở liên kết bên dưới để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LK5HlVyng(Sau khi mở liên kết, quay lại trang này và tải lại nếu cần.)
10<br />
“Phụ hoàng, nhi thần và Ngũ đệ chỉ có chút hiểu lầm nhỏ thôi, không cần khiến người phải bận tâm.”
Hoàng đế cười lạnh:
“Con không muốn nói, để trẫm nói cho con nghe. Bởi vì con không có đức hạnh, lại còn thèm muốn thê tử của thần tử, lớn tiếng nói ra những lời coi rẻ sinh mệnh của bề tôi như cỏ rác!”
“Thái tử, con thật khiến trẫm…”
“Thất vọng vô cùng.”
Thái tử hoảng sợ, ngẩng đầu lên:
“Phụ hoàng…”
Hoàng đế phất tay:
“Đưa thái tử về, giam vào Đông cung, không có lệnh của trẫm thì không được ra ngoài.”
Sau đó, ngài quay sang ta:
“Vinh vương phi, hôm nay con đã chịu khổ, mau sớm trở về nghỉ ngơi đi.”
Ta ngoan ngoãn đáp lời, dìu Vinh vương lặng lẽ trở về phủ từ cổng sau.
Hoàng thượng muốn dập tắt lời đồn, nhưng từ trước đến nay, những lời bàn tán tựa như bồ công anh bay trong gió vậy, luôn được lan truyền ra ngoài một cách nhanh nhất.
Cho dù chúng ta không nói không có nghĩa là người khác không biết.
Khi Triệu Tình Nghi vẫn đang đắc ý khoe khoang với mọi người về tình yêu của thái tử dành cho nàng, những rắc rối giữa bọn họ đã lan truyền khắp nơi như một cơn gió.
Nghe nói nnàng ta hôm đó đã lập tức rời khỏi bữa tiệc, chạy thẳng về Đông cung. Khi vừa về đến nơi, nàng ta và…