TVTRUYEN
🔒 Nội dung chương này đang bị khóa
Miễn phí chương 1–2. Bạn đang xem chương 5.
Hãy mở liên kết bên dưới để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LK5HlVyng
(Sau khi mở liên kết, quay lại trang này và tải lại nếu cần.)
6 Tôi nhìn anh ta. Nhìn gương mặt đang méo mó vì giận dữ và sợ hãi. Khuôn mặt này, tôi từng mê đắm suốt mười năm. Giờ nhìn lại, chỉ thấy xa lạ và nực cười. “Tôi không nói gì cả.” Tôi bình thản đáp. “Tôi chỉ nói sự thật. Cảnh sát hỏi gì, tôi trả lời nấy.” “Sự thật?” Anh ta cười lạnh. “Cái gọi là sự thật của cô là kéo tôi xuống bùn?” “Cố Ngôn, anh sợ gì vậy?” Tôi nhìn chằm chằm vào mắt anh ta. “Nếu anh vô tội, cảnh sát điều tra ra thì sẽ chứng minh được. Còn nếu như bây giờ anh hoảng loạn thế này, là vì có tật giật mình?” Lời tôi như lưỡi dao bén, đâm trúng chỗ yếu nhất của anh ta. Sắc mặt anh ta lập tức trắng bệch. “Cô…” Anh ta đưa tay định kéo tôi lại, nhưng dừng giữa chừng, lơ lửng trong không khí. Trong mắt anh ta, cơn giận tan dần, thay vào đó là sự bối rối và cầu xin chưa từng có. “Tiểu Yên…” Anh ta gọi tôi bằng tên thân mật, giọng trở nên mềm mỏng. “Chúng ta từng là vợ chồng, cô không thể đối xử với tôi như vậy được…” Vợ chồng một thời. Bốn chữ chua chát đến nực cười. “Cố Ngôn, từ lúc anh vì Lâm Uyển Uyển mà nói dối tôi lần đầu tiên, chúng ta đã không còn là vợ chồng.” Giọng tôi lạnh tanh, không chút cảm xúc. “Từ lúc anh giấu ảnh cô ta sau khung ảnh cưới của chúng ta, chúng t…
⟵ PREVNEXT ⟶
0 bình luận